Đêm trực cấp cứu
Sáng nay ra trực trong lòng thấy áy náy buồn buồn khi thấy 1 ông bố trung niên vào khoa cấp cứu với ánh mắt vô hồn, khóc nấc nói với đứa con gái nhỏ kế bên" tất cả là tại ba hết...!!!" Rồi khóc như 1 đứa con nít lên ba...
Chuyện là tối qua con trai của chú này đi xe máy, trước đó có bia rượu với bạn bè, xong té xe, lăn ra hôn mê, máu từ tai P chảy ra rỉ rả, tăng tiết đàm nhớt, trên người vài chỗ xây xát...vào tới bv lúc này xung quanh cậu thanh niên trẻ cũng chỉ vài ng bạn nồng nặc mùi bia rượu, tầm 10 phút sau 1 cặp vợ chồng chạy vô. Một người đàn ông trung niên chỉ kịp nói với mình " bs làm ơn làm hết tất cả để cứu nó", rồi không nói đc thêm câu nào cả..mếu máo, người vợ cũng chỉ thốt lên đc 1 câu" con ơi! Mẹ nói con rồi mà con không nghe"...nghe mà chạnh lòng, biết làm sao được bây giờ, hôn mê sâu rồi, và gần như chắc chắn là không qua khỏi. Nhưng cũng không dập tắt hy vọng của gia đình một cách đột ngột, cậu thanh niên đc cấp cứu ban đầu rồi chuyển lên tuyến trên...Sáng nay nghe tin từ đồng nghiệp cậu thanh niên đã rời xa cuộc đời ở tuổi 18 xuân xanh...18 năm ba mẹ bảo bọc, nuôi nấng, giờ không 1 lời từ biệt mà vĩnh viễn ra đi... Đầu bạc tiễn đầu xanh, kẻ nằm yên thì đã yên giấc, nỗi đau thì còn đó để cho ai...vẫn biết công việc hằng ngày sẽ có tình huống đau xót, mà thật sự ám ảnh khi thấy hình ảnh người bố đó sáng nay...
Mình chia sẻ đôi điều với các bạn trẻ( trẻ hơn mình, vì mình cũng còn trẻ) và tất cả mọi người, trước khi cầm cốc bia, ly rượu, chén chú chén anh hãy nghĩ đến gia đình và bản thân. Đừng vì 1 phút quá chén rồi để lại đằng sau đó là cả một câu chuyện buồn dài thăm thẳm...
Dr: Trần Lực
https://www.facebook.com/pg/datoantruot/posts/?ref=page_internal