Sống Khỏe Sống Đẹp

SỐNG KHỎE SỐNG ĐẸP

Sống Khỏe Sống Đẹp songkhoesongdep.ad@gmail.com
Sống Khỏe Sống Đẹp 0386362462

Chuyện Trường Y, góc khuất ngành y

6 năm học y

Học ngành y chớp mắt đã thấy hết ngày nên lúc nào cũng như chạy đua với thời gian, có những ngày tan ca ở nhà hàng 23h mình vẫn chạy vào khoa cấp cứu ở đa khoa TW ở tận đến 2, 3 giờ sáng để đi thêm, lúc đầu thật sự khó khăn vì chẳng quen ai cả, kiên trì rồi cũng được các anh chị chú ý đến, rồi hướng dẫn cho làm các thủ thuật tiêm thuốc, khâu vết thương, rồi may mắn được các anh chị dẫn lên phòng mổ để kiến tập, để biết được lý thuyết là vậy còn thực hành ra sao. Chủ yếu những case viêm ruột thừa, thai ngoài tử cung... thường là mổ nội soi, nhưng duy trì như thế đối với mình không phải là cách vì y học cổ truyền không có chỉ tiêu vào phòng mổ, lên lớp thì ngủ gà, ngủ gật bị các bạn chê cười, nhưng mình cũng không giải thích được, mình đâu thể kể hết những việc mình làm với từng bạn, chính đôi giày mình mang, chỉ mình mới biết nó vừa hay không, rồi cứ thế một ngày RẤT ĐẶC BIỆT.... Một ngày làm mình nhớ mãi đến tận bây giờ.

Hôm ấy nhà hàng vắng khách nên mình xin về sớm, để ghé qua ăn tô hủ tiếu rồi chạy vào viện, vừa khám vội những case hạ canxi thì tiếng xe cấp cứu đến, một case tai nạn giao thông đa chấn thương, bệnh nhân là một chú chạc tuổi ba mình người nồng nặc mùi rượu, không chần chừ cùng các anh chị cấp cứu, đưa chụp CT Scan sọ não, kết quả tụ máu ngoài màng cứng, bệnh nhân đi vào hôn mê, Glasgow 5 điểm, đồng tử giãn, được đặt nội khí quản sau khi giải thích cho người nhà thì chuyển mổ, điều đặc biệt ở đây thay vì những lần trước chỉ kiến tập thì mình được phụ Thầy mổ, rửa tay, mặc áo, mang găng đưa các dụng cụ cho Thầy, nhưng chưa đầy 15p đang khoan sọ thì mình thật sự rất chóng mặt, vì máu và vết thương của bệnh nhân, đã hít thở rất sâu để chế ngự cảm xúc nhưng không được, chân bắt đầu đứng không vững nữa, mắt bắt đầu tối sầm lại, mình phải bước ra ngoài để ngồi nghỉ, anh y6 vào thay, case mổ kéo dài khoảng 5 tiếng thì thành công, bệnh nhân được chuyển hậu phẫu, mình vẫn còn giữ liên lạc với anh y6 để theo dõi bệnh chú, vài ngày sau chú tỉnh, nhưng nghe đâu không còn biết gì cả, uống rượu lái xe thật sự rất nguy hiểm... XIN MỌI NGƯỜI SAY SỈN ĐỪNG LÁI XE.

6 năm mình đã trải qua như thế đấy, sau này thì không đi cấp cứu nhiều như trước nữa vì nó không giúp nhiều cho ngành y học cổ truyền của mình ngành chủ yếu là những lý luận phương đông.

Đã trải qua những thăng trầm, những khi cảm thấy mệt mỏi và chán nản thì mình đều tự nhắc nhở “Cố lên nào, một chút nữa thôi”. Những lúc như thế cảm thấy câu nói này như một “liều thuốc” giúp mình phấn chấn hơn và gạt qua những suy nghĩ muốn bỏ cuộc.

Vậy đó cuộc sống này luôn là một chuỗi những ngày tháng phấn đấu không ngừng nghỉ với những mục tiêu và mong muốn. Cũng có lúc không thể tránh khỏi những khi chúng ta muốn gục ngã, vì kiệt sức hay mệt mỏi, vì cảm thấy những nỗ lực của mình không được đền đáp, thì chỉ muốn dừng ngay lại, bỏ hết những gì mình đã làm trước đó. Điều quan trọng ở đây, thứ cảm giác ấy là rất bình thường, nhưng mình làm gì với cái cảm giác đó: trôi theo nó luôn, buông xuôi tất cả, hay là ngồi xuống nghỉ ngơi, nạp tiếp năng lượng để bước tiếp, mình viết ra đây để các đàn em đang chán nản có thêm động lực .........................THÊM MỘT CHÚT, MỘT CHÚT NỮA THÔI ĐÍCH ĐẾN KIA RỒI........................... HÃY CỐ THÊM MỘT CHÚT NỮA!.

Sống khỏe